Chương 8+9: Đấu Khôi

Chương 8

Nghiêm Cận Sưởng: "......"

Chờ mắt Nghiêm Cận Sưởng tầm lại trở lại trong nước, thấy thiếu niên kia đã chui vào trong nước bơi tới bờ bên kia, nhanh chóng biến mất vào trong rừng rậm.

Nghiêm Cận Sưởng xoa xoa bụng, lại nhìn về phía con cá đang giãy giụa ở trên mặt đất.

Nghiêm Cận Sưởng đã không nhớ rõ chính mình đói bụng đã bao lâu, chỉ nhớ mang máng đời trước vào lúc này hắn không thể phản kháng được bọn trẻ kia, bị bọn nó dùng đá ném hắn bị thương, còn bị bọn nó coi là ngựa mà cưỡi.

Thẳng đến cha mẹ của bọn nhỏ tới gọi bọn nó về ăn cơm thì cái bóng ở trên người hắn mới từ từ tan đi, mà hắn lúc sắp ngất thì nhìn thấy có người đã đi tới.

Chờ khi hắn lại tỉnh lại cũng đã tới Huyền Diệu Tông, sau đó đa số thời gian hắn đều ở Huyền Diệu Tông.

Mà lúc này đây, hắn không có bị kẻ nào đó mang đi Huyền Diệu Tông, sau này cũng sẽ không!

Nghiêm Cận Sưởng nhảy vào trong nước bắt hai con cá, đem hai con cá nướng cùng nhau, ăn cá xong bụng không thoải mái mới đỡ hơn một chút.

Nghiêm Cận Sưởng bay nhanh xử lí những thứ dư lại, thành thạo mà bò lên trên cây, tìm vị trí thích hợp nhắm mắt.

"Keng!"

"Keng keng!"

Những tiếng chuông truyền khắp toàn bộ thôn nhỏ, làm chim chóc trong rừng sợ hãi, tiếng cánh vỗ phành phạch cùng tiếng chim hót ríu rít truyền vang ở trong rừng cây.

Nghiêm Cận Sưởng đột nhiên mở mắt ra ngồi dậy ngực phập phồng kịch liệt, dồn dập thở.

Hắn theo bản năng đem bàn tay hướng về phía một bên sờ một cái.

Nghiêm Cận Sưởng nhanh tay bắt được cành cây gần nhất, mới không đến nỗi trực tiếp ngã xuống cây.

"Keng!"

"Keng keng!"

Tiếng chuông lại lần nữa vang lên, tiếng hét lớn vang vọng từ gần tới xa.

"Cuộc tỷ thí Yển thuật đã sắp bắt đầu rồi! Trong nhà ai có oa nhi liền mang ra đầu thôn đấu thử xem!"

Nghiêm Cận Sưởng thoáng nhìn qua sắc trời, từ trên cây trượt xuống, tìm trong rừng cây mấy quả tử để lấp bụng.

Thôn lúc này đã náo nhiệt hẳn lên, ở xa cũng có thể nghe được tiếng người ồn ào.

Nghiêm Cận Sưởng bò, nhảy lên nóc nhà một đường đi tới gần, nhanh chóng thấy được ở đầu thôn đang tiến hành tỷ thí.

Chung quanh còn có người nhỏ giọng nghị luận.

"Ngươi đoán trận tỷ thí này oa nhi nhà ai có thể thắng?"

"Ta cảm thấy là oa nhi Vương gia kia, nghe nói oa nhi nhà bọn họ đã tính qua mệnh, nói là có được phúc tướng thành tiên, cho nên nhà bọn họ chuẩn bị mang oa nhi đi bái tiên gia làm sư phụ."

"Oa nhi nhà ta nếu là có phúc khí như vậy thì tốt rồi."

"Hài tử của nhà Đại Lộc đâu?"

"Phi! Nói đến bọn họ làm gì? Hôm qua cha mẹ hắn đến từng nhà gây ầm ĩ làm người khác phiền muốn chết!"

"Được được, không nói tới hắn, aiz! Ngươi nói những linh thảo mà những quý nhân nói có phải rất lợi hại hay không, tỷ thí khôi lỗi này được linh thảo có phải có thể thành tiên không?"

"Ngươi bớt mơ tưởng, thành tiên nào dễ dàng như vậy!"

......

Nghe vậy, Nghiêm Cận Sưởng lấy quả từ trong túi áo cắn một miếng.

Linh thảo? Cái gì linh thảo?

Nghiêm Cận Sưởng nhìn lại, mau chóng thấy được những người đó đang xem đám trẻ đấu khôi.

Mấy người kia ăn mặc cùng người trong thôn rõ ràng bất đồng, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.

Mà ở phía sau bọn họ chính một con rối, trên người con rối quấn quanh sợi tơ.

Tỷ thí lựa chọn sử dụng những con rối kiểu này đúng thật là rất giàu, sợi tơ quấn quanh trên người con rối chính là bạch linh tơ tằm, loại tơ tằm này có thể hấp thu linh lực, khi hấp thu đủ linh lực là có thể cho người thường sử dụng, trong tình huống yển sư dùng để cấp cho hài tử vẫn chưa dẫn khí nhập thể được để học tập thao tác con

Đám hài tử trong thôn này đều chưa dẫn khí nhập thể, dĩ nhiên sẽ biết không dùng linh khí để thao tác con rối, chỉ có thể dùng bạch linh tơ tằm.

Lúc này đã có rất nhiều hài tử đã thử qua, trong đó kiên trì lâu nhất chính là hài tử lớn lên tương đối cao, còn những hài tử khác nếu không làm bạch linh tơ tằm quấn lên người con rối, thì cũng quấn lên trên người chính mình, hoặc trong vòng tỷ thí khôi đấu đấu thua với hài tử cao lớn kia, chạy vào trong lòng ngực cha mẹ khóc.

Nghiêm Cận Sưởng do dự một lát yên lặng mà lấy ra vải trắng quấn lên.

"Còn có ai khiêu chiến không" Hài tử cao lớn đứng trong vòng tỷ thí vẫn luôn thao tác con rối trong tay, đem con rối trong tay một tiểu mập mạp đánh ra ngoài vòng tỷ thí, trên mặt biểu tình càng thêm đắc ý.

"Ta muốn thử, có thể chứ?" Đúng lúc này một âm thanh thanh lãnh truyền đến.

Mọi người nghe tiếng nhìn qua, liền thấy một hài tử trên mặt quấn vải trắng đứng ở cách đó không xa, trên mặt quấn mảnh vải chừa lại đôi mắt đang mở, đang cùng ngồi tỷ thí đối diện với nam tử áo lam ở vòng bên cạnh.

Chương 9

"Oa! Sửu bát quái!" Bọn nhỏ đứng một bên lập tức hô to gọi nhỏ lên, bọn họ hướng Nghiêm Cận Sưởng làm mặt quỷ, có hài tử thậm chí còn theo bản năng mà đi nhặt đá trên mặt đất.

Nhớ việc sáng nay cha mẹ bọn họ đặn dò bọn họ, ở trước mặt quý nhân chính mình phải ngoan ngoãn, khiêm tốn nhưng đám hài tử này đã có thói quen bắt nạt đứa nhỏ không có người nhà chống lưng này, mỗi lần thấy hắn đều nhất định phải kêu một tiếng sửu bát quái, sau đó lấy đá, gậy xua đuổi hắn.

Bọn nó đã hình thành thói quen dù cho cha mẹ bọn nó đặn dò thì cũng không thể sửa được, vì thế bọn nó vừa thấy Nghiêm Cận Sưởng liền không tự chủ được mà buột miệng thốt ra, trên mặt đang là vẻ biểu tình ngoan ngoãn lập tức biến thành bộ dáng ghét bỏ, ý đồ đuổi đứa nhỏ toàn thân quẩn vải.

Có hài tử vừa mới đấu khôi thất bại con rối trong tay bị kia con rối của nam hài cao lớn đánh ra khỏi vòng tỷ thí, làm cho bọn nó tâm tình không vui, nói chuyện thanh âm đều cất cao ngữ khí cũng thập phần ác liệt.

Thấy vậy kia mấy quý nhân đến đây đề tìm những nam hài tử cùng nữ hài tử có tư chất đều nhịn không được nhăn mày, hiển nhiên cảm thấy hài tử này hành vi tương phản làm bọn họ cảm thấy không khoẻ.

Mới vừa rồi còn cẩn thận tươi cười điềm mỹ ngoan ngoãn ở trước mặt bọn họ. Liền thua trận tỷ thí đấu khôi nho nhỏ này liền mang đầy oán khí, ngữ khí ác liệt còn hướng tới một hài tử có khả năng mang theo vết thương trên người tâm tính như vậy, sao có thể ngộ đạo đây?

Bất quá, bọn họ đều đã biết sự tình trong thôn chẳng qua là tới chọn lựa hài tử có thiên phú, cũng không tiện quấy nhiễu việc của người khác, cho nên chỉ có chút bất mãn nhưng cũng không ra ngăn lại.

Nhưng thật ra cha mẹ của nhóm hài tử nhận thấy được biểu tình không vui của các quý nhân, lo lắng sẽ đụng chạm tới quý nhân, vì thế lập tức che miệng hài tử nhà mình lại, quát lớn bọn nói không nên nói lung tung.

Đám hài tử bị che miệng lại ít nhiều cũng có điểm không cao hứng, rốt cuộc người nói cho bọn nó không cần chơi cùng cần sửu bát quái, muốn đem sửu bát quái đuổi đi, cũng là bọn họ cha mẹ, bọn họ rõ ràng chỉ là theo y cha mẹ nói mà làm thôi, có cái gì không đúng sao?

Nam tử áo lam: "Trận đấu này vốn chính là cho các hài tử cùng nhau tỷ thí, nếu ngươi muốn tỷ thí đương nhiên có thể, Lục Dao lên giúp hắn quấn bạch linh tơ tằm."

"Được." Nữ tử áo lam nhìn Nghiêm Cận Sưởng nói: "Ngươi muốn chọn con rối nào?"

Nghiêm Cận Sưởng nói một tiếng cảm ơn, đi đến phía trước qua một đám con rối tương đối lớn tới trước mặt một con rối nhỏ chỉ lớn bằng bàn tay, "Ta có thể chọn nó không?"

Nghe vậy, trong đám người truyền đến một trận tiếng cười.

Nam tử áo lam nhìn lướt qua, tiếng cười lập tức đình chỉ.

Áo lam nữ tử: "Đương nhiên có thể, bất quá nó mới vừa rồi bị hài tử khác dùng qua làm hỏng một số chỗ, ngươi xác định dùng nó sao?"

Nghiêm Cận Sưởng gật gật đầu.

Áo lam nữ tử: "Vậy thì lấy đi."

Nghiêm Cận Sưởng: "Cảm ơn."

Dứt lời, Nghiêm Cận Sưởng ngồi xổm xuống, trên mấy ngón tay nhanh chóng quấn bạch linh tơ tằm chờ áo lam nữ tử phản ứng lại, con rối nhỏ chỉ lớn bằng một bàn tay đã từ trên mặt đất đứng lên, cùm cụp cùm cụp hoạt động tay chân, lại nâng tay nhỏ lên, đỡ lấy đầu to có hoi nghiêng lệch của mình chỉnh trở về.

Nam tử áo lam nguyên bản biểu tình xem diễn nháy mắt thu hồi, nghiêm mặt nói: "Ngươi trước kia từng thử qua?" Không trình độ thuần thục này, thoạt nhìn không chỉ là đơn giản đã từng thử qua.

Nghiêm Cận Sưởng: "Ân, bất quá không quá thuần thục, ta hiện tại có thể bắt đầu rồi chứ?"

"Vào vòng đấu đi."

Cao lớn nam hài đang đứng ở trong vòng tỷ thí nhìn Nghiêm Cận Sưởng mang theo một con rối nhỏ bằng bàn tay đi vào tỷ thí vòng, nhịn không được mắt trợn trắng: "Ta vừa mới đã dùng con rối của ta đem nhóc con trong tay ngươi đánh bay nó đã hỏng rồi đi, ngươi rốt cuộc có muốn đánh không."

Nữ tử áo lam tuyên bố tỷ thí bắt đầu, nam hài cao lớn lập tức mở đôi tay ta ngón tay động vài cái, ở nó lập tức hướng rối nhỏ của Nghiêm Cận Sưởng đâm qua!

Ngón tay Nghiêm Cận Sưởng nhanh chóng động khiến đầu con rối nhỏ lập tức bay lên tại chỗ, di chuyển cho đầu bay tới đánh vào cổ con rối kia!

"Cạch!" Con rối trong tay nam hài nháy mắt mình đầu hai nơi!

Comment