Ghen

Vốn biết việc ghen tuông đôi khi có thể giết chết tình yêu.
Nhưng hiểu, nếu thấy người ta thân mật với ai khác mà lòng vẫn bình thản, chỉ có thể thừa nhận là hết yêu.


Tôi thường ghen với anh, chỉ bởi những điều vô cớ như thế.


Đôi khi là vì anh về trễ, quên nhắn tin báo trước cho tôi. Đôi khi là từ một dãy số lạ và anh nghe máy, nhưng sau đó chẳng kể tôi nghe ai gọi đến tìm anh, việc gì. Đôi khi là chờ mãi không thấy tin nhắn nào từ anh, lòng tự huyễn hoặc hàng trăm lí do khiến mình tò mò không yên.


Âu cũng bởi có lúc bản thân cảm thấy mối quan hệ ấy thật chẳng an toàn, nhất là khoảng thời gian rời khỏi tầm mắt nhau.


Có khi tôi thấy sự ghen tuông và chiếm hữu của người phụ nữ mãnh liệt đến mức, thà có thể giết chết người họ yêu rồi giấu đâu mất xác còn hơn để anh ta sống đó mà quá nhiều kẻ khác chạm vào.


Hoặc là lắm khi, ánh nhìn ghen tuông của đàn bà đáng sợ đến nỗi, chỉ muốn ẵm ngay cái đứa đang cười cười nói nói với người đàn ông của mình lên tầng cao nhất toà nhà, rồi nhẹ nhàng thả ả ta xuống, quay người cười khẩy rồi lặng thinh.


Tôi không trách đàn bà hay ghen, cũng không có ý kiến về việc họ hay hờn dỗi. Bởi suy cho cùng cũng vì lòng dạ họ yếu đuối, vừa sợ đánh mất người mình thương, lại chẳng muốn nhìn thấy họ yêu chiều bên người khác.


Đàn ông không phải ai cũng tốt. Không phải ai cũng biết nhốt ngược vào trong mình cái tính trăng hoa. Nếu không đáp lại sự ve vãn của cái đẹp thì cũng ngọt giọng ve vuốt những ả đàn bà ngoài người yêu, người vợ của hắn.


Đàn ông không phải ai cũng biết nghĩ cho người đàn bà bên cạnh mình. Cũng chẳng có mấy ai thấu hiểu cho những điều đàn bà phải chịu. Nếu không muốn nói tệ hơn, là chỉ biết trách hờn và dằn vặt lên những lần đàn bà giận dỗi.


Điều sai lầm nhất của đàn ông chính là khiến đàn bà sinh lòng ghen ghét và tị nạnh với những ả kia thay vì nói những lời dỗ dành để họ an tâm ở cạnh.


Thiết nghĩ cũng tội cho đàn bà. Chỉ bởi yêu ai đó quá nhiều, sẽ không đơn giản là bình lặng chờ đợi người đàn ông tìm đến, mà họ sẽ chủ động quan tâm mọi thứ xung quanh cuộc sống của anh ta. Họ sẽ học cách để ý đến từng mối quan hệ của người đàn ông ấy, rằng giờ đây họ đang bên cạnh ai, đang nói chuyện với ai, đang ngủ một mình hay cùng ai, đang im lặng đó để làm gì. Hay có thể họ sẽ nói vài điều giận ghen, đôi khi là hờn dỗi, lắm lúc lại ích kỉ, chỉ muốn giữ người đàn ông ấy cho riêng mình. Nhưng suy cho cùng, cũng vì yêu thương!


Chi có đàn ông ngu ngốc mới chối từ, rồi cho rằng những điều đàn và làm là phiền nhiễu. Hãy nhớ rằng, đến một ngày không còn thấy họ bên cạnh nữa thì đó chính là khoảng khắc họ dần bỏ cuộc và cần một người cho họ được thứ yên bình thật hơn.


Đàn bà ghen mà nói ra nghĩa là họ vẫn còn cảm tình và đủ nhẫn nại để quan tâm đến. Còn khi họ nén hết tất cả vào im lặng rồi, có ra sao cũng chẳng buồn nói nữa thì nên chuẩn bị tâm lý cho một cuộc chia ly là vừa!


Đàn bà ngày xưa không có khả năng ghen vì đàn ông được hưởng đặc quyền "tam thê tứ thiếp". Bây giờ bình đẳng rồi, đàn bà chẳng ai dại đến nỗi cứ vờ câm điếc để chuyện của họ chen vào kẻ thứ ba.


Đàn ông, vì người đàn bà khác mà khiến người yêu mình ghen tuông, chính là cái tội.


Đàn bà, tha thứ thì dễ, nhưng sẽ chẳng còn nhiều tin tưởng cho kẻ phản bội thêm lần nào!

Comment