12



Chittaphon được cả thế giới nuông chiều từ bé, tính cách kiêu căng, hiếu thắng đều từ đó dung dưỡng thành, tuy nhiên Chittaphon tuyệt đối không phải loại người không biết lý lẽ.


Vài tuần sau đó, nhân dịp Johnny có việc bận, Chittaphon lén lút đến quán nhà họ Lee giả vờ giúp đỡ dọn hàng cuối ngày.


Đổng Tư Thành như mọi khi đi bỏ rác, trong bếp chỉ còn lại hai người, Chittaphon mới hạ giọng nói.


"Chuyện trước đây là tôi không đúng."


Thập Hoàng Tử tâm cao khí ngạo, nhổ ra được câu này khổ sở không khác gì moi tim móc ruột.


Jung YoonOh lặng lẽ rửa bát, nhàn nhạt đáp.


"Anh nói gì em không hiểu!"


Chittaphon sớm dự liệu trước tình huống này, thở dài đáp.


"Tôi nói đều là lỗi của tôi, không can hệ gì đến TaeYong, cậu muốn trách thì trách mình tôi là đủ rồi."


Jung YoonOh đặt chiếc đĩa men lên giá phơi, xoay người lại. Hai người đối mặt nhìn nhau, Chittaphon lại càng cảm thấy hổ thẹn, nhưng không hề tránh né, bộ dạng cứng rắn như muốn nói "Muốn chém muốn giết tìm anh đây thanh toán."


Jung YoonOh im lặng hồi lâu, sự ôn nhu nơi đáy mắt che dấu hết thảy những suy tư thầm kín. Chittaphon không làm sao nhìn thấu đượcđối phương đang nghĩ gì, trong lòng thấp thỏm. YoonOh nhìn Chittaphon thật kỹ rồi mới chậm rãi nói.


"Em luôn tự biết lượng sức, chưa bao giờ để cho bản thân thiệt thòi, anh không cần phải lo. Từ đầu đến cuối em chưa từng nảy sinh tình cảm gì với một người quen biết qua mạng như anh."


Không gian lại một lần nữa lâm vào trầm mặc.


Chittaphon không lường trước được phản ứng hững hờ của người đối diện. Bao khăn giấy vừa mua trong túi, dáng vẻ người đàn ông bạc tình đã luyện tập sẵn (DongYoung: là hình tượng con nhền nhện mặt dày mới đúng!) và câu nói "Nín đi! Là tên khốn như tôi không xứng với người tốt như cậu" đã dày công chuẩn bị trước xem như vứt đi. Bạn diễn xé kịch bản rồi, Chittaphon trở tay không kịp, mồ hôi đầy mặt. Nguy! Phải làm thế nào mới tốt đây? Không lẽ lần này Thập Hoàng Tử thập toàn thập mỹ phải mất hết mặt mũi như vậy sao?


Đổng Tư Thành nhìn trộm qua khe cửa sau, căng thẳng đến cắn môi, ở chung với nhau nhiều năm, Tư Thành làm sao không hiểu bạn thân của mình chứ? Jung YoonOh thông minh, gian xảo, giỏi nhất là đùa nhây, thường xuyên bày ra mấy trò ranh mãnh vô hại, nhưng người không biết rất dễ hiểu lầm hắn là bụng dạ hẹp hòi. Giống như hiện tại, hắn rõ ràng là giả nhân giả nghĩa, ra vẻ cao thượng đóng vai cam chịu thiệt thòi mục đích là muốn trêu ghẹo người ta!


Lee TaeYong và Kim DongYoung rình ngoài cửa trước, bốn mắt nhìn nhau. Kim DongYoung dùng mắt nói: Không ổn rồi, mau cứu giá, nếu không lần này Thập hoàng tử không còn mặt mũi gì nữa. Lee TaeYong phản xạ cực nhanh, đá cửa xông vào gào lớn.


"Ây da! YoonOh à, anh chợt nhớ ra còn chưa đãi hai đứa một bữa mừng nhận việc, mau lấy thịt ba rọi trong tủ lạnh ra làm món gì ngon ngon đi!"


Nghe đến ba chữ "Thịt ba rọi", ánh mắt dịu dàng mà sâu không dò được của YoonOh lập tức sáng ngời rạng rỡ, tràn ngập hạnh phúc ấm áp, trò gì cũng không muốn chơi nữa, hồ hởi xoay người phóng về phía tủ lạnh.


Lee hộ vệ đánh lạc hướng thành công, Kim hộ vệ nhanh như chớp xông vào đưa hoàng tử ra ngoài.  

Comment